Thứ Năm, 7 tháng 1, 2010

Viết một cuốn sách...

Cuốn sách đầu tiên của bố được in ra như một sự tình cờ. Những bài viết của bố trên blog, những tâm sự của bố, lúc đầu là với Thiều Quang, sau đấy là với Hoàng Anh lúc đầu được vài người bạn của bố thích, rồi sau này khi blog không hoạt động nữa, một người bạn khác của bố thấy có thể in thành sách, bố chỉ đặt tên cho nó, và đưa vào đấy cái ảnh bìa,...thế là bố có một cuốn sách để tặng Thiều Quang vào dịp sinh nhật tám tuổi.

Rồi bố nghĩ, viết ra những gì mình nghĩ, mình biết là một sự thú vị đáng để mình quan tâm. Nếu được lựa chọn cho mình một công việc mà bố yêu thích, thì có lẽ bố sẽ chọn việc nói chuyện với mọi người và viết về những câu chuyện ấy. Nếu cần chọn người để nói chuyện, bố sẽ chọn các con.

Bởi vì khi chúng ta nói chuyện, bố có thể nhìn thấy sự lớn lên của các con hàng ngày.

Mấy tháng trước, Thiều Quang có lúc không thấy thích học tiếp piano lắm, nhưng bây giờ thì khác, dù vẫn nói con chỉ thích học piano "bình thường", nhưng một việc mà con yêu thích mỗi khi về nhà, là mở đàn lên chơi một đoạn. Như thế tức là con đã có được một niềm vui mới.

Sẽ còn nhiều thứ khác mà con sẽ cần phải học và phải biết, để lớn lên và trở thành những người đàn ông thực thụ. Có thể bố cũng sẽ nên viết cho các con về những câu chuyện "người lớn" hơn...

Nhưng không phải là để viết một cuốn sách mối, mà là viết tiếp những câu chuyện của bố và các chàng trai của bố.

Câu chuyện mới nhất của Hoàng Anh nói với bố hôm qua, khi bố đưa đến trường có lẽ sẽ làm con thấy thú vị khi lớn lên và nhớ lại:

- Bố ơi, Mali là girlfriend của con đấy bố ạ.

- Thế à

- Mali bảo con là boyfriend của bạn ấy.

- Con bảo với bạn ấy thế nào

- Bạn ấy đồng ý con là boyfriend của bạn ấy, nhưng mà bạn Tôm không thích con làm boyfriend của Mali đâu.

3 nhận xét:

CBP nói...

Chào anh Vinh,

Tình cờ em đọc được cuốn "Chúng ta là Bạn" của anh (mới mua hôm qua và còn chưa đọc hết :) ). Nhưng quả thật cuốn truyện rất hay, lời văn giản dị mà sâu sắc, lại cũng lôi cuốn nữa.

Rất mong một ngày nào đó sẽ xin được chữ ký của anh vào cuốn truyện này.

Cảm ơn anh!

TrangNVH.

PHAM Quang Vinh nói...

Chào bạn thân mến. Lâu lắm rồi tôi mới vào lại được blogger do những lý do hết sức ấm ớ, nên giờ mới có cơ hội cảm ơn bạn vì đã chia sẻ. Chữ ký thì sẵn sàng rồi, nhưng không gửi chữ ký qua email được, làm thế nào nhỉ ?

Dâu nói...

Cháu chào chú. Cháu đang là sinh viên năm thứ tư, sau này ra trường cháu sẽ là một kỹ sư nông nghiệp. Sáng nay cháu vô tình đọc được trong trung tâm cuốn sách của chú và cháu đã được một lèo hết, nó rất hay chú ạ. Chú là một người cha thật tuyệt và là một người thành công, sau này cháu cũng muốn được đi nhiều nơi như chú, cả trên thế giới và trên đất nước mình.Các con chú thật là may mắn. Cháu cũng có ước mơ sau này làm ra thật nhiều tiền để giúp cho những người có hoàn cảnh khó khăn mà cháu gặp. Đọc sách của chú cháu biết được về một người bố tuyệt vời, chú đã cho cháu thêm động lực để cố gắng hơn nữa.Chú đã nói rằng hãy ước mơ,ước mơ thật nhiều. Cháu cảm ơn chú. Gia đình cháu cũng nghèo, bố mẹ cháu cũng luôn ủng hộ chúng cháu và yêu thương chúng cháu, niềm hạnh phúc lớn nhất mà cháu có được. Cháu sẽ làm điều gì đó cho bố mẹ, cho vùng quê nghèo của cháu.nhất định cháu sẽ thành công phải không chú! cháu cứ viết lên chứ cháu không biết chú có đọc được không nữa vì cháu biết chú rất bận.nếu chú đọc được những lời nói này của cháu thì chú gửi cho cháu một vài lời nhận xét vao địa chỉ này nhé giapthidau.40ptnt@gmail.com.vn Cháu cảm ơn chú, chúc chú và gia đình luôn mạnh khỏe và hạnh phúc. Chúc chú thành công hơn nữa. Mong nhận được thư của chú!