Thứ Hai, 7 tháng 2, 2011

Những ngày nắng đẹp ở Nam Cực


Chúng ta đã vượt qua gần một nửa chặng đường của chuyến đi Nam Cực, và bố nghĩ chúng không phải may mắn, mà là đã cực kỳ may mắn trong những ngày vừa qua. Con đường đi qua Drake Passage đã nhẹ nhàng hơn nhiều so với những gì mà bố chuẩn bị, tàu đi xuôi gió đã giúp giảm đi nhiều sự tác động của những con sóng lớn trên ở Drake Passage. Chúng ta đến Deception Island trong sương mù, nhưng đã trải qua đủ bốn mùa trong mấy giờ ở trên đảo. Những ngày nối tiếp với mặt trời ló dạng ở Paradise Habour và nắng rực rỡ vài ngày qua giúp chũng ta đến base W không quá khó khăn.

Con cũng đã gặp được, đã nhìn thấy nhiều thứ mà con muốn thấy và nên thấy, từ những “bí mật” của con tàu với những “cánh gạt băng trôi” hai bên mà thuyền trưởng giới thiệu, cho đến những con cánh cụt Gentoo và Adelaide, những con hải cẩu Fur và Leopard, cả cá heo và những con cá voi killer whale, những con ó biển... Đã tận mắt nhìn thấy những tảng băng khổng lồ đổ ụp xuống ở đảo Stonelington hôm nay...

Nhưng đấy chính là cái mà bố lo ngại.

Mặc dù con đã học được cách chuẩn bị và sẵn sàng cho những chuyến đổ bộ, cách thức tìm hiểu và khám phá trong mỗi lần đặt chân lên đất liền, cách bảo vệ mình và bảo vệ thiên nhiên Nam Cực,... nhưng chính sự thuận lợi và may mắn quá lớn chúng ta đang có có thể làm con nghĩ đây là một chuyến du lịch.

Không phải lúc nào chúng ta cũng có thể dễ dàng nhìn ngắm những con chim cánh cụt và tận hưởng trải nghiệm của một con chim cánh cụt khi trượt bằng mông từ trên đỉnh núi ở trạm Brown xuống,...

Con đã biết là mỗi lần chúng ta lên bờ, các cô chú trong expedition team sẽ phải mang theo cả đồ ăn, trại và đồ ấm để chúng ta có thể ở lại qua đêm nếu thời tiết bỗng dưng bất trắc không cho phép chúng ta ở lại tàu.

Cũng chính ở Deception và đảo Cureville, con đã thấy thế nào là sự thay đổi chóng mặt của thời tiết Nam Cực, mưa đấy rồi lại nắng đấy, rồi lại tuyết rơi, rồi lại âm u,... Con đã nghe câu chuyện về hai nhà khoa học đã hy sinh khi quan sát bão tuyết ở base E sáng nay, hay chuyện tàu MS Explorer đã chìm ở gần base W khi cố gắng vào đây năm 2007. Sự thách thức của một chuyến đi đến Nam Cực chính là sự sẵn sàng cho những bất trắc như vậy, nhưng cũng là để con hiểu thêm và yêu thêm trái đất mà con đang sống và đang yêu quý. Những trải nghiệm ở Nam Cực sẽ là rất quan trọng để con biết hơn về thế giới và những thách thức mà con người, mà chính con, lúc nào đó trong cuộc đời sẽ phải đối mặt.

Bố tất nhiên, tin và mong là những ngày tới chúng ta lại tiếp tục may mắn và thuận lợi, nhưng con hãy nghĩ xem nhé, ví dụ, chúng ta sẽ làm gì giờ này trên bờ của Horseshoe nếu gió và những tảng băng không cản đường lên base Y, mà sẽ khóa đường chúng ta quay lại tàu....

Cuộc sống chính là như vậy, đầy thách thức nhưng cũng đầy thú vị, con trai ạ.

2 nhận xét:

haKhoai nói...

2 bố con bác thật là may mắn và dũng cảm !!!

Khoa Nguyễn nói...

Sao không có bức ảnh nào liên quan đến Nam Cực vậy? Anh có thể viết chi tiết hơn được không? Chuyến đi đến Nam Cực thế nào?