Thứ Năm, 30 tháng 12, 2010

Nam Cực

Nhiều người hỏi bố, tại sao chúng ta lại có chuyến đi này.

Nếu câu hỏi này được đặt ra cho bố hai mươi năm trước, có lẽ bố sẽ trả lời, vì bố thích. Câu trả lời bây giờ của bố tất nhiên là khác, bởi vì bố thấy cần phải làm như vậy.

Ước mơ của Thiều Quang được đặt chân đến Nam Cực sẽ được coi là một ước mơ viển vông, đối với hầu hết người lớn. Không hẳn vì mọi người không thích đến đấy, không thích khám phá một miền đất mới, có khi chỉ đơn giản là ngay khi có ý nghĩ đấy, mọi người đã nghĩ ngay rằng, mình không làm được đâu, hoặc là sẽ chờ đợi xem có ai đó hay môt dịp may nào đó sẽ đến, và mang theo ước mơ của họ. Có nhiều ước mơ đã chết đi theo cách như vậy, khi con người lớn dần lên, nhìn thấy sự hữu hạn của những gì mình đang có và sự viển vông của những ước mơ. Nhưng nếu không còn những ước mơ xa vời và đôi khi viển vông ấy, chúng ta có lẽ chẳng còn gì cả. Những ước mơ đẹp đẽ luôn sẽ là điều quan trọng, giúp trẻ con lớn lên, và giúp người lớn nhận ra và gìn giữ những giá trị của cuộc sống tươi đẹp. Ước mơ khám phá những miền đất mới của con, do vậy, tất nhiên là cái mà bố cần và nên giúp con nuôi dưỡng, nó sẽ giúp con đi những bước xa hơn trong suốt cuộc đời của con sau này...

Bố tất nhiên cũng đầy hứng thú và say mê để trò chuyện với Thiều Quang về những điều đơn giản và lớn lao, như chuyện trái đất đang ấm lên, sự đổi thay của khí hậu hay chuyện bảo vệ môi trường sống đầy bất trắc của chúng ta. Người lớn thường không dễ dàng chia sẻ những suy tư như vậy của trẻ em, của những đứa trẻ ở tuổi của con, nhưng bố thì khác, bố hiểu những gì con nghĩ về thế giới sẽ còn đi theo con trong suốt cuộc đời, đem lại cho con nhiều thứ. Bố cũng tin là con sẽ học được nhiều hơn cách chia sẻ về những gì con quan tâm với mọi người, trước hết là với bạn bè con, với những người xung quanh, và biết đâu, với nhiều người khác. Chuyến đi này sẽ là một dịp tốt, để con chia sẻ những gì mình tận mắt nhìn thấy, tận mắt chứng kiến với mọi người...

Chỉ còn hơn hai mươi ngày nữa, bố con mình sẽ lên đường, sẽ là một chặng đường dài, nhưng sẽ đầy thú vị. Chúng ta sẽ dừng chân ở Dallas để con được nhìn thấy phi trường lớn nhất nước Mỹ mà con từng nhiều lần xem trên google earth, sẽ khám phá Buenos Aires quyến rũ, tìm kiếm những điều thú vị ở thành phố cực Nam thế giới Ushuia, đứng trên pier 39 ngắm những con hải cẩu đang phơi nắng ở San Francisco,...

Bố sẽ chờ xem bản presentation của con về chuyến đi sẽ thế nào, và chúng ta sẽ còn vài chục ngày để mua thêm nhiều thứ.

Việc đầu tiên mà chúng ta làm, có lẽ là trong tuần tới, sẽ bắt đầu ghi nhật ký của chuyến đi này, chuyến đi có vẻ như sẽ giúp con trở thành người trẻ nhất đặt chân đến Nam Cực...

2 nhận xét:

Tuongminh nói...

Tuyet qua! Toi cung co mot dua con hoc lop 4 nhu anh nhung toi chua tung nghi minh co the dua con den mot noi day hap dan va khong tuong nhu the...
Nhung uoc mo cua toi gian don hon nhieu...

Chuc hai bo con mot chuyen di thu vi.
Cam on anh vi da lam nhung uoc mo song day trong toi.

Lan Huong Nguyen nói...

Cách nuôi và dạy con của gia đình mình thật thú vị :)